tương ái hảo bất hảo
4. Chúng ta, đừng ghét bỏ những gì mình còn thiếu sót Mà hãy một lần nhìn nhận chúng với sự biết ơn. 5. Ai cũng có một nỗi niềm trong lòng Không thể dễ dàng bày tỏ với người khác Nỗi đau vì chuyện gia đình, cảm giác tự ti luôn giấu kín, một căn bệnh không thể tiết lộ,
Mọi người có thể dùng mì Hảo Hảo ở bất kì nơi nào và thời gian sơ chế lại cũng khá nhanh, chỉ sau 3 phút là bạn đã có một tô mì thơm ngon và bổ dưỡng. sự trợ giúp của báo Tiền phong để thể hiện một tấm lòng tương thân, tương ái đối với bà con bị
AN TRONG CÕI BẤT AN Vĩnh Hảo Vọng động, manh động lên bởi tham ái thì là vọng tâm. Cũng không thể nói là "giữ" cho tâm bình thường. Nói cách khác, con người đã vẽ nên cảnh giới tương xứng với tham tâm,
Tóm tắt nội dung truyện tranh Liệp tâm ái nhân. Bartender Hựu Ngôn vẫn luôn điều tra chân tướng vụ án "Phòng thí nghiệm" hại chết ba mẹ mình, nhưng lại mù mờ không có manh mối. Có duyên xảo hợp quen biết Trì Dục- một bác sĩ pháp y được Cục Điều tra tình nghi mời
Hay biết đâu thiếu tướng công an Trần Mạnh Hảo sẽ là ngôi sao thay thế trung tướng công an Hữu Ước để thích hợp với tình hình ái ân mới Mỹ Việt. Hay biết đâu cả 3 mống nhà Hảo sắp là những chiến sĩ cuối cùng của một giai đoạn, để làm lễ tế cờ dân chủ.
Rencontre Avec Les Dauphins Planete Sauvage. Tương Ái Hảo Bất Hảo 相爱好不好 Tác giả Trang Sinh Hiểu Mộng 庄生晓梦 Thể loại Hiện đại đô thị, sinh tử văn, gương vỡ lại lành, ngụy huynh đệ em là con riêng của mẹ kế anh công, công sủng thụ, ngược tâm trong quá khứ thôi, ấm áp, tổng tài công x họa sỹ thụ, phúc hắc cường công x ôn nhuận nhược thụ, sản nhũ nhưng hình thể vẫn là nam, tuy rằng em có sữa Tình trạng Hoàn Văn án Văn trung có sản nhũ sinh tử tình tiết, lôi giả thận nhập! ! ! ! Ai tới nói cho hắn biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a? Hắn đích tiền nhiệm tình nhân rõ ràng là nam nhân, vì cái gì hắn hội mang cầu chạy? Không minh bạch đích đáng phụ thân, còn không kịp thể hội làm phụ thân đích vui sướng, Đã bị đứa con đích người phụ thân cho biết, báo cho, con hắn cùng với hắn đoạn tuyệt phụ tử quan hệ. A, hắn giống như có điểm thích thượng hắn ai da, Trốn tránh không phải hắn Đường gia nhân đích phong cách, Hắn đắc hảo hảo kế hoạch một chút, như thế nào làm cho hắn đích đứa nhỏ cùng đứa nhỏ hắn ba ngoan ngoãn trở lại bên cạnh hắn... Diễn viên Đường Thiên, Trầm An Hoa Phối hợp diễn Lam Quy Dương, Duẫn Tích Nhiên Cái khác sinh tử, sản nhũ ==================== Tiết tử Thai trữ thị mỗ bệnh viện Lam Quy Dương ngồi ở giường bệnh biên, một bên tước cây táo, vừa hướng trên giường bệnh thật là tốt hữu nói "An Hoa, ngươi thật sự không tính toán đem chuyện này nói cho hắn biết a?" Trầm An Hoa lúc này chính ôn nhu địa vuốt ve chính mình đã muốn đủ tháng đích bụng, khóe miệng biên hàm chứa nụ cười thản nhiên, được nghe lời ấy, trong mắt không khỏi dẫn theo chút trào phúng "Nói cái gì đó, cũng không có gì hay nói đích đi. Ta qua đi đối hắn nói nhiều như vậy, hắn đều không có nghe lọt, hiện tại nói nhiều hơn nữa, cũng sẽ không có dùng đi. Ta không muốn làm cho đứa nhỏ thành cho chúng ta trong lúc đó vô tội đích vật hi sinh." Thấy Trầm An Hoa cái dạng này, Lam Quy Dương ở trong lòng thở dài một tiếng, xem ra Trầm An Hoa thật sự không nghĩ nhắc lại khởi cái kia nam nhân, sớm biết như thế, cần gì phải lúc trước đâu. Đem tước tốt cây táo đưa cho Trầm An Hoa, Lam Quy Dương mỉm cười nói "Tốt lắm, không nói này . Cũng sắp phải làm mụ mụ , phải bảo trì khoái trá thật là tốt tâm tình nga." "Ân." Trầm An Hoa ngoan ngoãn địa lên tiếng, nghĩ đến chính mình sắp xuất thế đích đứa nhỏ, hắn lại nhịn không được vi cười rộ lên, từ nay về sau, hắn không bao giờ ... nữa hội độc thân, hắn hội có một đứa nhỏ, hắn nàng là từ trên người hắn tách ra tới cốt nhục, chỉ thuộc loại hắn một người đích bảo bối.
Bệnh viện phụ Quy Dương ngồi bên cạnh giường bệnh, vừa gọt vỏ táo vừa nói hỏi người bạn thân đang nằm trên giường“An Hoa, cậu thực sự không nói chuyện này cho anh ta sao?”Thẩm An Hoa lúc này đang dịu dàng xoa xoa cái bụng đã đủ tháng đủ ngày của mình, khóe miệng mang nụ cười nhè nhẹ, nghe được lời ấy, trong mắt không khỏi lộ ra một tia trào phúng“Nói cái gì đây, cũng chẳng có cái gì hay mà nói đâu. Mình trước đây nói với anh ta nhiều như vậy, anh ta cũng không thèm nghe. Hiện tại nói thêm, cũng có ích gì. Mình không muốn khiến con trai mình trở thành vật hy sinh vô tội giữa hai người.”Thấy vẻ mặt của Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương thở dài một tiếng trong lòng, xem ra Thẩm An Hoa thực sự không muốn nhắc lại về người đàn ông kia, sớm biết vậy, cần gì phải như lúc trước. Đem miếng táo được gọt sạch sẽ cho Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương mỉm cười nói “Được rồi, không nói cái này nữa. Cũng sắp làm mẹ rồi, phải giữ gìn tinh thần thoải mái đó.”“Ừa.”Thẩm An Hoa ngoan ngoãn trả lời, nghĩ đến đứa con sắp ra đời, cậu nhịn không được mỉm cười, từ nay về sau, cậu sẽ không bao giờ cô độc nữa, cậu sẽ có một đứa con, nó là cốt nhục từ cậu mà ra, là bảo bối thuộc về riêng mình là một damei fan gơ do một fan gơ mần trong tinh thần fan gơ để phục vụ fan gơ ~ Ồi thật nà xoắn ~ *V* ~Cuối cùng thì bạn cụng đã quyết định mần cáidamei “Yêu nhau có được hay chăng” ra là mần gần hết hai quyển một bộ Lang Ái của chị Dương rồi, mình vẫn có ý định mần tiếp bộ “Nhật bất thăng quốc vương” nữa, nhưng mà thực ra mình hơi bị lo lắng vì bối cảnh của cái ấy là bối cảnh của cung đình nước ngoài chứ không phải của Trung Quốc nữa. Mình đã làm thử chap một mà vẫn hơi vấp nên trước mắt làm tạm cái này để đổi mới chút đã”> ~ Yên tâm là “Lang ái” mình xẽ mần ẻm đầy đủ ~ XDÚi ~ cái thói nhiều lời nóa lại lên mất rầu ~ XD ~ Nói chung thì vấn đề nó là như vầy đó. XD ~Ngoài ra, đây là lần đầu mình tự mần mà không có sự beta của beta reader Minh Dzun, cho nên sẽ có nhiều nhiều sai sót. Mong các bạn chỉ bảo cho mình nha ~ *O*Thân ái ~ Tịch Vân ~”> ~
*v*Vất vả lắm mới hoàn thành tất cả công việc trước bữa cơm, Đường Thiên trước tiên về nhà chỉnh trang lại dáng vẻ, sau đó tự mình đến cửa hàng hoa mua một bó hoa hồng màu hồng phấn, cuối cùng mới lái xe hướng đến mục tiêu – Thẩm trước của nhà họ Thẩm, Đường Thiên đột nhiên thấy có chút căng thẳng, để ý bộ Âu phục trên người mình, không thể không cười thầm mình tựa như một thằng nhóc con mới lần đầu hẹn hò yêu đương. Ấn chuông cửa, Đường Thiên thấp thỏm đợi chủ nhà ra mở trong An Hoa đang thay tã cho Thẩm Quân Hòa thì chuông cửa reo vang, vì không rảnh tay, cậu liền kêu Doãn Tích Nhiên đang nhũn nhẹo nằm bò lê bò toài trên ghế sô pha xem phim đĩa ra mở đang nghĩ đến tình tiết trong phim, Doãn Tích Nhiên không có nhìn qua lỗ mắt mèo mà trực tiếp mở cửa. Nụ cười rạng rỡ được chuẩn bị của Đường Thiên gặp phải Doãn Tích Nhiên lập tức tắt ngúm, Doãn Tích Nhiên cẩn thận nheo mắt nhìn Đường Thiên, sau đó dùng chất giọng nói kỳ quái hỏi“Mi có phải Đường Thiên hêm?”Tuy rằng không biết Doãn Tích Nhiên có quan hệ gì với Thẩm An Hoa, Đường Thiên chỉ cười gật đầu “Là tôi…” Nghe được câu trả lời, Doãn Tích Nhiên không hề do dự đóng sầm cửa lại, Đường Thiên còn chưa kịp kinh ngạc đã phản xạ có điều kiện lấy tay chặn ở cửa rồi cấp tốc chen vào, Doãn Tích Nhiên đứng bên cạnh cửa căm tức “rầm” một tiếng đem cửa đóng người đàn ông thân hình cao lớn cùng nhau chen vào huyền quan* nho nhỏ, Đường Thiên ỷ vào 1m86 cao hơn mà khinh miệt nhìn xuống Doãn Tích Nhiên“Ngươi là ai, dám cản ta.”Doãn Tích Nhiên cũng không chịu thua kém ngẩng đầu lên, cười lạnh một tiếng “Mi có cái tư cách gì mà nói với ta kiểu đó, chỉ biết làm tổn thương An Hoa.”Rốt cuộc Thẩm An Hoa cũng đã thay xong tã cho Thẩm Quân Hòa, nghe tiếng cự cãi nhau ngoài cửa hoảng sợ vội vã ra xem có chuyện gì, vừa đi vừa hỏi“Tích Nhiên, là ai tới thế?”Nghe được giọng nói của Thẩm An Hoa, hai tên đang trừng mắt nhìn nhau ngay lập tức quay đầu, không khí giương cung giơ kiếm cũng hòa hoãn một chút. Thấy Đường Thiên lần thứ hai xuất hiện tại nhà mình, Thẩm An Hoa cười khổ trong lòng, biết trước rằng anh ta vốn không phải người đàn ông dễ dàng từ bỏ mà.“An An An Hoa…”Hai người cùng lúc mở miệng, sau đó lập tức trừng mắt nhìn đối phương.“Tích Nhiên, đừng như vậy.” Đem Doãn Tích Nhiên từ huyền quan kéo lên, Thẩm An Hoa nói nhỏ bên tai Doãn Tích Nhiên.“Vào phòng đi, trông Quân Hòa hộ mình.”Doãn Tích Nhiên vừa định nói không đồng ý, Thẩm An Hoa đã gạt đi“Tích Nhiên, đây là chuyện riêng của mình và anh ta, để mình nói chuyện với anh ta là được mà. Được rồi, mình lo cho Quân Hòa, cậu mau vào xem nó đi.”Nhịn không được ánh mắt van lơn của Thẩm An Hoa, Doãn Tích Nhiên không thể làm gì khác là dùng ánh mắt hung hăng lườm Đường Thiên một cái rồi đi vào phòng hài lòng nhìn Thẩm An Hoa cùng với người đàn ông khác thân mật nhỏ to, Đường Thiên mày nhăn tít lại tưởng như kẹp chết được con ruồi, đợi đến khi Doãn Tích Nhiên đi vào phòng trong, vẻ mặt của anh mới đỡ nghiêm trọng. Nhưng lập tức Đường Thiên lại thấy tức tiếp, những điều mà Thẩm An Hoa thì thầm với Doãn Tích Nhiên thuộc phạm vi bí mật thân thiết, anh tức đến phát có một tuần, làm thế nào mà lại xuất hiện một tên tình địch lớn như vầy? Lam Quy Dương trước đây thì không nói, giờ lại thêm một tên “Tích Nhiên” cái gì gì đó nữa sự ghen tuông của đàn ông là đây~, Đường Thiên sắc mặt phức tạp nhìn Thẩm An Hoa, vì sao trước giờ anh không có phát hiện ra Thẩm An Hoa ngon như vậy chứ?Không phát hiện ra tâm tình “thiếu nam” của Đường Thiên, ngực Thẩm An Hoa có một suy nghĩ khác. Lần trước cố ý nói những lời tuyệt tình như thế, cũng đoán trước được người này không dễ dàng bỏ cuộc, vẫn cố ý nói ra, kỳ thực là chính mình vẫn mong có thể gặp lại anh ta. Nhưng, trước đây vì yêu người đàn ông này mà miễn cưỡng chiều chuộng nhiều rồi, Thẩm An Hoa đã không muốn quay lại những ngày đó nữa. Người đàn ông này là người đầu tiên đá cậu đi, vì con trai, vì một chút mới mẻ mà lại đi tìm cậu, không được bao lâu, người đàn ông này sẽ phiền chán mà lại bỏ cậu đi. Ý nghĩ như vậy, khiến Thẩm An Hoa không thể nào vui vẻ, chỉ thấy đau mặc thật lâu, Đường Thiên là người hồi thần lại trước, anh đột nhiên nhớ tới bó hồng trong tay, liền tiến tới trước một bước, nói với Thẩm An Hoa“An An, tặng em.”Lúc Đường Thiên nói vẫn còn đang ngẩn ngơ, Thẩm An Hoa vô thức tiếp nhận bó hoa, lúc tỉnh ngộ mới nhận ra mình đang cầm một bó hồng màu hồng phấn, Thẩm An Hoa không biết mình nên biểu hiện thế nào cho phải, không thể làm gì khác là tùy ý đem bó hoa đặt ở giá giầy, sau đó mặt vô cảm nói“Đường tiên sinh, ngài còn có việc gì nữa không?”Bị động tác của Thẩm An Hoa làm nghẹn một hồi, Đường Thiên rất nhanh khôi phục lại, tự tiện tụt giầy để lên kệ, lấy dép đi trong nhà rồi bước vào ngồi trên sô pha ở phòng khách. Không nói gì nhìn hành động từ khách thành chủ của Đường Thiên, biết muốn thỉnh Đường thiếu gia đi xem ra không dễ, Thẩm An Hoa không thể làm gì khác là cũng đi theo vào ngồi ở sô pha trong phòng này Đường Thiên chọn mở miệng trước, anh nghĩ rằng chủ động xuất kích, nắm giữ tiết tấu cuộc nói chuyện, sau đó giữa lúc Thẩm An Hoa không thế để ý để tấn há há há há há há… Đường Thiên ta thực sự quá là thông minh~~~~ hoang tưởng.Tự sướng một hồi, Đường Thiên mới miễn cưỡng kìm khóe miệng đang sắp nhếch ra, vẻ mặt thành khẩn nói với Thẩm An Hoa“An An, anh nghĩ rằng chúng ta nên nói chuyện cẩn thận một lần, dù sao lần trước chúng ta nói chuyện cũng không phải có một kết quả làm chúng ta thỏa mãn.”“Em nghĩ đó chính là kết quả thỏa mãn nhất rồi.” Thẩm An Hoa cương ngạnh nói.“Không, đối với em và đối với anh, với cả Quân Hòa, kết quả ấy không tốt cho ai cả. Anh yêu con của anh, anh muốn có thể bên cạnh nó, nhìn nó lớn lên, yêu nó, làm bạn với nó, giúp đỡ nó. An An, anh không hy vọng con trai anh phải sống cuộc sống không cha, lúc nó lớn lên bị mọi người cười nhạo hay coi thường, anh biết nhất định nó sẽ là một đứa nhỏ hiểu chuyện, nó không phải cái gì cũng sẽ nói với em, An An, em nỡ lòng sao?”“Cho dù là anh, đây cũng không phải một gia đình của người bình thường…”Có lẽ là nghĩ đến hoạt cảnh mà Đường Thiên nói, Thẩm An Hoa vô thức lấy tay nắm chặt vạt áo.“Đúng, gia đình này có lẽ là người ngoài thấy không bình thường, nhưng ít nhất đó cũng là một gia đình hoàn thiện. Hãy để Quân Hòa có ít nhất hai người thân thiết là cha mẹ cùng một chỗ, như vậy không tốt sao? Quân Hòa của chúng ta, nó hẳn là xứng đáng được có, em nói có đúng không An An?”Không thể phản bác những lời Đường Thiên nói, Thẩm An Hoa ánh mắt dao động một hồi, tựa như là nghĩ cái gì, bỗng nhiên trở nên kiên định. Cậu ngẩng đầu, nhìn thẳng Đường Thiên, không có chút nào sợ hãi. Cậu nói“Nhưng theo lời anh nói, đó là một cuộc sống hoàn toàn không dễ dàng. Quân Hòa có thể xứng đáng được có một cuộc sống tốt hơn, nhưng “càng nhiều” cũng đồng nghĩa là khả năng cha con em phải trả cái giá cao hơn. Sống với cuộc sống tràn ngập uy hiếp của cái gia tộc đó, em thà sống cuộc sống của người bình thường mà bình an còn hơn.”Nghe được Thẩm An Hoa nói những câu liên quan đến ám chỉ “cuộc sống vất vả” mịt mờ, khóe miệng Đường Thiên hơi nhếch lên“An An của anh, một mình nuôi con vất vả đến thế nào em cũng biết, anh cũng hiểu, anh muốn cùng em chịu đựng tất cả, cùng nhau đối mặt tất cả. Nếu như cuộc sống khó khăn, chúng ta sẽ làm cho nó trở nên dễ dàng. An An, kỳ thực em cũng không hề tuyệt tình như vậy đúng không, em chỉ sợ lại bị tổn thương đúng không?”Một câu nói của Đường Thiên đã bộc lộ toàn bộ tâm sự của Thẩm An Hoa, khiến Thẩm An Hoa có chút hoảng loạn, cậu lập tức cố gắng trấn tĩnh, lắc đầu“Không đúng, em…”“An An, là trước đây anh không tốt, là anh hỗn đản, làm em khổ, đó là bởi vì anh không nhận ra là anh thích em. Nhưng hiện giờ anh đã nhận ra rồi, anh thích em, An An, em cũng như vậy, đúng không?”“Không đúng không đúng không đúng!” Lời nói của Đường Thiên tựa như ném một khối đá lớn xuống mặt hồ tĩnh lặng, tạo ra một đợt sóng lớn dâng trào“Anh đừng lừa tôi! Anh thích em’ cái gì chứ? Anh nói với biết bao nhiêu người cả trai lẫn gái câu này rồi? Đừng làm tôi buồn nôn. Thích tôi? Bất quá là đã lâu không có cái gì mới mẻ thôi…”Ánh mắt phức tạp của người đàn ông đó đột nhiên phóng đại trước mắt, đại não Thẩm An Hoa trong nháy mắt trống trơn, nhiệt độ nóng bỏng không thuộc đôi môi mình nói cho cậu biết, anh đang hôn cậu. Nhiệt tình mà luyến tiếc, mút mát đôi môi cậu, liếm láp qua hàm răng, dây dưa với đầu lưỡi, nước bọt hai người trao cho nhau khiến cho cậu có một ảo giác ngọt ngào. Sau đó Thẩm An Hoa nhận ra mình đã rất mất mặt toàn thân mềm nhũn nằm trong lòng Đường cuộc có thể nếm qua đôi môi đỏ mọng đó, ngọt ngào như trong trí nhớ khiến Đường Thiên cảm thấy cực kì thỏa mãn. Sự không tin tưởng của Thẩm An Hoa làm anh tức giận, nhưng nhìn thấy biểu tình của Thẩm An Hoa, càng làm Đường Thiên đau lòng. Rõ ràng là trông như sắp khóc, trong mắt lại không hề có nước mắt, Đường Thiên lần đầu tiên trong đời nghĩ rằng mình là một kẻ đáng hôn kịch liệt khiến hai người rơi vào hồi ức, cuối cùng cũng chậm rãi kết thúc. Lúc này vị trí đã biến thành Đường Thiên vươn cánh tay vững vàng ôm Thẩm An Hoa trong lòng, hai người vừa trải qua một nụ hôn nồng nhiệt. Riêng Đường Thiên tỏ ra không có việc gì, nhưng Thẩm An Hoa đôi môi sưng đỏ hổn hển, trên môi lấp lánh ánh nước khiến Đường Thiên chỉ muốn hôn thêm lần Thẩm An Hoa bình phục hơi thở, Đường Thiên cúi đầu, dính vào tai Thẩm An Hoa, dùng âm thanh trầm thấp tràn ngập từ tính nói nhẹ nhàng“An An, đừng như vậy, đừng không tin anh, em hiểu anh mà, anh biết em không phải như thế. Anh biết là em yêu anh, tuy bây giờ anh chưa kịp yêu em, nhưng vì chúng ta, vì Quân Hòa, xin em cho anh một cơ hội, để chúng ta yêu nhau, được không?”Nghe những lời của Đường Thiên, Thẩm An Hoa chỉ trầm mặc, không nói được, không nói Thiên than nhẹ một tiếng, phức tạp nói thêm“Em nói anh nói câu này với cả nam lẫn nữ, bất quá là gặp dịp thì chơi, anh chỉ muốn trước khi gặp được người có thể nắm giữ được mình hưởng thụ một chút lạc thú cuộc đời thôi. Hiện giờ anh có em, sẽ không có ai khác nữa dâu, anh có em, chỉ có mình em.”Nói xong Đường Thiên nhẹ nhàng hôn lên mái tóc Thẩm An Hoa, mùi hương xà bông tươi mát làm Đường Thiên thấy thư thái không gì sánh được, anh bắt đầu nghĩ chẳng hiểu vì sao trước đây mình lại đi thích mấy cái mùi nước hoa nồng nặc khi im lặng một hồi, Thẩm An Hoa nói ra một tiếng nhỏ như không thể nghe thấy, biết Thẩm An Hoa đồng ý, Đường Thiên trong tim một trận mừng như điên“Em đồng ý rồi, An An, An An của anh!”____________________*huyền quan Là cái đường nho nhỏ tiếp giáp giữa cửa và nhà ở, thường được dùng để mấy cái giá để giầy và dép đi trong nhà. *O*~ vẫn thấy ở mấy cái phim hay truyện nước ngoài đóa ~
Note Truyện này ta post lên để ta đọc nhưng chưa có sự đồn gý của editor, vậy nên mong các bạn không mang đi đăng ở các nơi khác. Còn về phía editor, mình chỉ up lên để đọc thôi, khi nào xong mình sẽ xóa đi ngay. Nếu các bạn không thích thì inbox mình mình sẽ gỡ truyện xuống luôn. Tks Tương ái hảo bất hảo Hiện đại phúc hắc cường công – ôn nhuận nhược thụ nam nam sinh tử Tác giả Trang Sinh Hiểu Mộng Người dịch QT ka ka Edit Hoàng Tịch Vân Beta Zi Na + Bê ta xì táp bí ẩn xến xúa và ưa dỗi dẽo - Văn án - *V* Ai đó nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra thế này? Tình nhân trước đây của ta rõ ràng là đàn ông, sao lại mang thai được? Chẳng hiểu gì mà trở thành bố, còn chưa kịp cảm nhận hạnh phúc được làm bố đã bị “cha” của con mình tuyên bố, cha con ta phải cắt đứt quan hệ phụ tử. Gì ~ ta hình như có điểm thích cậu ta thì phải~ Trốn tránh không phải phong cách của người nhà họ Đường. Ta nên chuẩn bị kế hoạch tốt một chút, làm thế nào để cậu ấy cùng con trai quay trở về bên mình… Nhân vật chính Đường Thiên, Thẩm An Hoa. Nhân vật phụ Lam Quy Dương, Doãn Tích Nhiên. Thể loại đam mỹ, sinh tử, sản nhũ. *** - Tiết tử - Bệnh viện phụ sản. Lam Quy Dương ngồi bên cạnh giường bệnh, vừa gọt vỏ táo vừa nói hỏi người bạn thân đang nằm trên giường “An Hoa, cậu thực sự không nói chuyện này cho anh ta sao?” Thẩm An Hoa lúc này đang dịu dàng xoa xoa cái bụng đã đủ tháng đủ ngày của mình, khóe miệng mang nụ cười nhè nhẹ, nghe được lời ấy, trong mắt không khỏi lộ ra một tia trào phúng “Nói cái gì đây, cũng chẳng có cái gì hay mà nói đâu. Mình trước đây nói với anh ta nhiều như vậy, anh ta cũng không thèm nghe. Hiện tại nói thêm, cũng có ích gì. Mình không muốn khiến con trai mình trở thành vật hy sinh vô tội giữa hai người.” Thấy vẻ mặt của Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương thở dài một tiếng trong lòng, xem ra Thẩm An Hoa thực sự không muốn nhắc lại về người đàn ông kia, sớm biết vậy, cần gì phải như lúc trước. Đem miếng táo được gọt sạch sẽ cho Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương mỉm cười nói “Được rồi, không nói cái này nữa. Cũng sắp làm mẹ rồi, phải giữ gìn tinh thần thoải mái đó.”
*v*Từ siêu thị đi ra, bầu trời đã trở nên âm u, trong tay cầm hai cái túi lớn, Thẩm An Hoakhông khỏi âm thầm cầu khẩn ngàn vạn lần trời đừng có tiếc trời không chiều lòng người, chỉ chốc lát sau đã có một vài giọt mưa lớn nhỏ thi nhau rơi xuống, ngay lúc Thẩm An Hoa do dự không biết có nên chờ xe bus hay gọi Lam Quy Dương tới đón mình, một chiếc BMW màu xám bạc chậm rãi lăn bánh về phía Thẩm An kính ở ghế lái xe bị kéo xuống dưới, lộ ra một gương mặt mê người, Đường Thiên cười hỏi“Hello An An, lên xe không em~?”Thái độ của Đường Thiên thật thản nhiên, tựa như hôm qua họ vừa gặp mặt. Không cần nhìn cũng biết bên cạnh Đường Thiên có một cô gái bộ ngực đầy đặn, Thẩm An Hoa hạ mi mắt. Vừa định cự tuyệt Đường Thiên, một hồi còi từphía sau truyền đến, Thẩm An Hoa quay lại, thì ra là chiếc xe Lotus màu trắng của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa thả lỏng thần kinh đang căng thẳng, không chút do dựcậu xoay người hướng về phía Lam Quy hoa đào mắt, thấy Lam Quy Dương xuống xe, tiếp lấy mấy cái túi lớn trong tay Thẩm An Hoa, đỡ Thẩm An Hoa lên xe, Đường Thiên trên môi lộ ra một nụ cười khó hiểu. Là người đàn ông kia sao, An An nói chia tay, ra là vì thằng ấy~Không rõ cảm giác chua xót trong ngực mình là gì, Đường Thiên vì bạn gái giục giã, lái ô tô rời lại nhà của Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương lấy mấy thứ trong túi ra, đem từng thứ từng thứ sắp xếp cẩn thận. Ngay lúc anh mang nguyên liệu nấu ăn cất vào tủ lạnh, phòng khách đột nhiên vang lên tiếng trẻ con khóc, anh vội vàng thò đầu ra hỏi“Làm sao vậy? Có phải Quân Hòa đói bụng không?”Khi nhận được câu trả lời xác nhận, anh lại hỏi“Có muốn tôi pha sữa bò không?”Qua một hồi lâu, anh mới nhận được câu trả lời với thanh âm ngượng ngùng của bạn thân“Mình tự làm.”Lam Quy Dương “nga~” một tiếng rồi lộ ra một nụ cười hiểu Thẩm Quân Hòa ba tháng tuổi đi vào phòng ngủ, Thẩm An Hoa ngồi ở bên giường, kéo chiếc áo T- shirt lên lộ ra phân nửa bộ ngực trắng nõn. Bờ ngực vốn bằng phẳng lại có chút sưng thũng, tựa như cơ ngực, nhưng trên thực tế…Nghe được mùi hương quen thuộc, Thẩm Quân Hòa bé nhỏ vươn hai tay cầm lấy bộ ngực của papa, sau đó vươn tới tiếp cận núm vú đỏ sậm, cố sức mút, sữa tươi ấm áp liền tuôn vào cái miệng nhỏ của Thẩm Quân Hòa, cậu bé thỏa mãn ngừng cái đầu của con trai, Thẩm An Hoa cẩn thận cho con bú, mạch suy nghĩ phiêu về cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn ban nãy. Đó là bạn gái thứ bao nhiêu trong năm nay của anh ta? Thẩm An Hoa trào phúng cười cười, bọn họ quả là hai người thuộc hai thếgiới hoàn toàn khác như phát hiện tâm tư của papa không ở trên mình, Thẩm Quân Hòa ra sức cắn chặt Thẩm An Hoa, Thẩm An Hoa bị đau giật mình hồi phục lại tinh thần. Cúi đầu nhìn thấy bảo bối mà mình vất vả nhiều ngày mới sinh ra được, Thẩm An Hoa thương tiếc cười cười, nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu mềm mại, để cậu bé cảm nhận được mình yêu nó biết một hồi lâu, cảm thấy con mình đã ăn no rồi, Thẩm An Hoa chỉnh lại quần áo đi ra ngoài phòng khách. Đem Thẩm Quân Hòa vào nhà bếp giao cho Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa vừa mặc tạp dề vừa nói với Lam Quy Dương“Quy Dương, cậu đem Quân Hòa vào phòng khách chơi đi, mình làm cơm.”Lam Quy Dương tựa hồ như muốn nói gì nữa, nhưng do dự một chút rồi “nga”một tiếng, ôm Thẩm Quân Hòa đang mở to đôi mắt vào phòng bữa cơm tối, Thẩm gia diễn ra cuộc đối thoại dưới đây“An Hoa, chiều hôm nay…”“Chiều hôm nay mưa to thật đấy, không biết có phải sắp có bão không nữa, đợi cơm nước xong nhớ nhắc mình xem dự báo thời tiết.”“Cái BMW đó…”“Yên tâm đi, xe Lotus của cậu đẹp hơn cái BMW đó nhiều, đi Lotus về tựa như bạch mã hoàng tửvậy.”“Đường…”“Quy Dương, món đường thố bài cốt sườn xào chua ngọt này là mình làm cho cậu đó, ăn nhiều một chút.”“An Hoa!” Lam Quy Dương không khỏi cao giọng nhưng khi nhìn được ánh mắt khổ sở của Thẩm An Hoa, anh lại có chút không đành lòng.“An Hoa, tôi biết Đường Thiên có lỗi với cậu. Nhưng cậu cũng biết, không cho một người đàn ông biết chuyện hắn đã làm cha, có con, cũng là một chuyện rất tàn nhẫn.”Thẩm An Hoa lơ đễnh cười một tiếng, gắp một miếng sườn đặt vào bát của Lam Quy Dương, hy vọng xương sườn có thể chặn cái miệng của anh lại. Nhận được ánh mắt bất mãn của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa không thể làm gì khác là mở miệng nói“Không quan hệ, thành thực mà nói khả năng chế tạo t*ng trùng của anh ta mạnh như vậy, nhất đinh sẽ hạ sinh ra một đống con trai con gái, dù không biết sự tồn tại của Quân Hòa, cũng không có hại gì cho anh ta.”“Còn Quân Hòa thì sao, cậu muốn gạt nó cả đời sao?”“Cái này à, ai nói mình sẽ gạt nó. Mình sẽ nói cho nó biết ai bắn cho nó một viên t*ng trùng, sau đó dặn nó ngàn vạn lần cách xa họ Đường ra.”Nói đến đây, Thẩm An Hoa quay đầu về phía Thẩm Quân Hòa đang mút mút ngón tay trong chiếc nôi trẻ con tìm kiếm đồng minh.“Papa nói có đúng không, bảo bối của papa?”Cảm giác được ánh nhìn của papa, Thẩm Quân Hòa dùng tay không vỗ vỗ vào lan can của cái nôi, vui thích “A~~” vài An Hoa– người cha yêu con quá độ nhịn không được cười lớn cúi xuống, đặt môi lên mặt Thẩm Quân Hòa, nói“Không hổ là con trai của ta, quả nhiên là ba con một lòng a~”Nhìn hai cha con này trước mặt diễn màn thiên luân chi nhạc*, Lam Quy Dương có chút đau đầu day day thái dương.“Vậy còn cha của Đường Thiên thì sao, ông ta là cha dượng cậu, Quân Hòa là trưởng tôn của Đường gia, Đường gia rốt cuộc biết được sự tồn tại của Quân Hòa, cậu liệu có khả năng giấu giếm như hồ ly giấu đuôi với Đường lão tiên sinh không?”“Vậy ư? Thật sự là không nghĩ đến nha~~”Thẩm An Hoa ra vẻ vô tội mở to mắt nhìn, Lam Quy Dương có cảm giác muốn té xỉu, nhìn được vẻ mặt không ngừng biến hóa của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa cười mở miệng nói“Mình đã nghĩ đến rồi, Đường thúc nếu hỏi mình, mình sẽ nói là Quân Hòa là mình cùng với một gã vớ được ngoài đường mập hợp mà ra.”Thấy vẻ mặt “lí do quá vớ vẩn” của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa liền vội vã bổ sung“Dù sao lúc mình mang thai Quân Hòa thì Đường Thiên đang qua lại với một cô người mẫu, ừm, anh ta hai tháng liền không có gặp mình.”“A?” Lam Quy Dương lấy làm kinh hãi, vô thức nhìn về phía Thẩm Quân mắt nhìn ra Lam Quy Dương tựa như đang suy nghĩ gì, Thẩm An Hoa bật cười“Thời gian đó có một tối mình chạy đi tìm anh ta, vì là ngày thứ hai mình phải lên lớp nên đã đi từ rất sớm, hơn nữa đêm đó anh ta uống say, đại khái là làm gì cũng không nhớ nữa. Cậu đang nghĩ gì thế, Quân Hòa đương nhiên là con trai của anh ta.”Lam Quy Dương lúc này mới thở dài một hơi, Thẩm An Hoa nghĩ cũng buồn cười, tay vuốt vuốt đầu Thẩm Quân Hòa, nói“Bảo bối, ba nuôi của con đáng yêu quá ha~?”***Tiến vào bồn tắm nước nóng mát xa xa hoa cực lớn, Đường Thiên không rõ mình đang làm gì. Elle là một bảo vật, anh vốn nên cùng nàng vượt qua một đêm sung sướng mà điên cuồng, nhưng sau khi gặp Thẩm An Hoa lập tức sinh biến đổi. Anh cùng Elle dùng xong một bữa tiệc tối kiểu Pháp lãng mạn, không để ý sự bất mãn của Elle mà đuổi nàng ra khỏi nhà. Úc, anh đang làm cái gì thế?Nhưnghối hận được một giây đồng hồ, Đường Thiên không tự chủ được nhớ tới Thẩm An của Đường Thiên là một người phong lưu thành tính, Thẩm An Hoa là con riêng của người vợ thứ ba. Đường Thiên vốn có rất nhiều em trai em gái cũng không để ý lắm cái đứa em nhỏ hơn anh ta sáu tuổi con riêng của bà mẹ kế này. Thế nhưng, năm Thẩm An Hoa mười tám tuổi, Đường Thiên say rượu cùng Thẩm An Hoa phát sinh quan hệ, Thẩm An Hoa nhân cơ hội này bày tỏ ý ái mộ Đường Thiên. Sau bởi vì nghĩ Thẩm An Hoa trên giường tư vị cũng không tồi lắm, hơn nữa cậu là nam nhân sẽ không mang thai, dù sao Thẩm An Hoa thích anh, Đường Thiên tất nhiên không phụ cái phong lưu thiên tính mà phụ thân di truyền cho mình, đem Thẩm An Hoa nhét vào phạm vi tình nhân giường nhưng sau ba năm, Thẩm An Hoa đột nhiên gửi một lá thư chia tay ngắn gọn cho Đường Thiên, sau đó liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả lễ mừng năm mới cũng không quay về Đường gia. Tuy nhiên Đường Thiên cũng không để ý nhiều lắm, thứ nhất là dù sao Thẩm An Hoa trên danh nghĩa cũng là em trai, cậu ấy có muốn chia tay cũng không nên miễn cưỡng. Thứ hai, anh nghĩ mình cũng không có lý do gì phải đi quản Thẩm An Hoa, Thẩm An Hoa đã trưởng thành, cậu ấy đang làm gì hẳn phải tự có suy nghĩ rõ chất hoa hồng tràn ngập không gian trong phòng tắm, thân thể trắng nõn của Thẩm An Hoa tự nhiên hiện lên trong đầu Đường Thiên, nghĩ đến bộ dạng Thẩm An Hoa ngượng ngùng hướng về mình cầu hoan, vì liên tục ân ái ma sát khiến toàn thân ửng đỏ, huyệt động ấm áp mà chặt chẽ. Thân thể vì kí ức tuyệt vời này mà bắt đầu nóng lên, Đường Thiên tay cầm tiểu huynh đệ đã ngẩng đầu ưỡn ngực của mình, thở hổn hển tưởng tượng cảnh Thẩm An Hoa dịu dàng ngoan ngoãn quỳ sát dưới thân, dùng khoang miệng ấm áp chăm chú bao vây mình, ngón tay trơn mềm nhỏ nhắn nắm gốc rễ của anh, đùa bỡn túi da đã phồng căng lên của tiếng gầm nhẹ, Đường Thiên bi ai phát hiện, chỉ có như vậy, đã bắn rồi. Đường Thiên anh từ năm mười lăm tuổi khai trai, sau đó chưa có từng phát sinh chuyện động thủ như vậy, lần này cư nhiên nhớ về một người đã chia tay, liền vàng bước ra khỏi bồn tắm lớn, qua loa tẩy rửa xong xuôi, Đường Thiên ngồi ở chiếc giường king-size cầm lấy chiếc điện thoại cầm tay tìm người giải quyết phiền vài giây, Đường Thiên vô thức nhấn vào một dãy số đã phủ bụi từ lâu, đợi lúc anh kịp phản ứng thì mới nhận ra đây đúng là dãy số của Thẩm An Hoa. Đâu thể cứ thế ngắt máy, Đường Thiên suy nghĩ, dù sao mình cũng là đại ca, gọi một cú điện thoại quan tâm đệ đệ cũng không… có gì đến khi bên tai vang lên thanh âm băng lãnh máy móc của nữ nhân thì Đường Thiên chút nữa quăng cái điện thoại xuống đất. Không ngờ Thẩm An Hoa cư nhiên để trốn mình ngay cả số điện thoại cũng đổi, Đường Thiên đột nhiên tức giận. Điện thoại hiện ra một dãy số, cố sức kiên nhẫn ấn nút gọi, tới khi người đầu dây bên kia bắt máy,không chờ người kia kịp nói, anh đã đại hỏa nói“Diễm, giúp tôi tìm một người!”_____________*thiên luân chi nhạclà cái màn mà cha con – anh em thể hiện tình cảm với nhau *v* ~ có tình yêu nào có cách giải thích nó hay hơn thì bảo mình nhé ~ *O* ~Ồ mồ ~ Đường Đường bắt đầu chuẩn bị tinh thần bước vào cuộc đời làm bố rồi nha ~ XD ~Cơ mà cái thằng cu Thẩm Quân Hòa yêu thật đấy nhỉ. Nghe mà muốn rờ nah ~ XD
tương ái hảo bất hảo